Ba ngày Tết tha hương

Chiều ba mươi cào tuyết,
Sáng mồng một ăn mì,
Xuân về: chỉ có thế,
Nào dám ước trông chi?

Ngày mồng hai đi lễ,
Đến trễ có mình ta,
Tiếng Anh nghe lạ hoắc:
Hồn khắc khoải nhớ nhà.

Mồng ba đi làm lại:
Thấy mặt mũi bơ phờ,
Chủ hỏi: Sao mà vậy?
Chỉ lắc đầu ... ngáo ngơ!

(Ngày 27 Tết Đinh Hợi, 15/2/2007)


Ba Mươi Tết nhớ nhà

Ba mươi Tết ta ngồi trong bóng tối,
Nhớ thật nhiều, nhớ đến những ngày xưa:
Pháo nổ vang, khói che khuất bóng dừa,
Và đầy ắp tiền lì xì trong túi.

Chốn tha hương ôm trong lòng một khối
Buồn xa quê, xa bóng mẹ hiền hoà,
Đêm mộng mị, ta đối diện với ta;
Thay mai vàng, một trời đầy tuyết lạnh.

Bốn bức tường bao quanh ta câm lặng,
Thân ngồi đây, hồn ở mãi nơi nao,
Chút Xuân quê: chẳng biết đến lúc nào
Bên bếp lửa, đêm giao thừa ấm cúng?

(Tối 28 Tết Đinh Hợi, 15/2/2007)

Chúc Xuân Đinh Hợi

Lẳng lặng nghe, hỡi toàn dân Sao Biển:
Đinh Hợi về, ước nguyện cái gì đây?
Chúc cho nhau tiền bạc đếm dư đầy?
Hay chúc nhau đàn con đông như ... kiến?

Những điều đó trong lòng ai cũng ước.
Nhưng muốn hơn thì phải nhớ tuổi già,
Người sáu mươi, kẻ sắp lên năm chục,
Đúng rồi đây: chúc sức khoẻ mọi nhà!

Và còn nữa, chúc cho ngày Hội Ngộ,
Anh em mình gặp lại, tay trong tay,
Cùng cầu xin Mẹ hiền luôn phù hộ,
Cũng không quên bó hoa thiêng kính thầy.

Tặng anh em ít lời quê thân mến,
Sống làm sao xứng với Chúa tình thương.
Xuân đến rồi, nguyện Chúa Thiên nhìn đến,
Con cái Người trải rộng khắp bốn phương.
Amen.

Vinh 61 - 14/2/2007