Tiếng Vọng Từ Rừng Sâu

Hỡi tất cả những tâm hồn thiện chí
Lắng nghe đây, tiếng kêu gọi chứa chan
Vang vọng lên giữa núi thẳm bạt ngàn,
Ước mong sao quý ngài thương đáp lại.
Bao thế kỷ trôi qua trong an lạc,
Dân tộc nầy đã sống mạnh hiên ngang,
Giữa suối khe lững lờ như tiếng nhạc,
Ngực ưỡn lên hít thở khí trong lành.
Còn đâu nữa những ngày đầy hạnh phúc,
Tiếng nhạc cồng trong điệu vũ vui tươi.
Tiếng cười xưa: nay tiếng khóc lưng trời.
Đời nô lệ sống trong niềm tủi nhục.
Cảnh núi rừng nay không còn tiếng nhạc.
Con suối kia nước đục đã bao năm.
Nhân loại kia vẫn tiến tới âm thầm,
Bỏ mặc ta trong khó nghèo cùng cực.
Này người hỡi, văn minh đang chiếu rực,
Hãy lắng nghe tiếng kêu gọi thiết tha
Của một dân nay không cửa, không nhà
Và những trẻ bé thơ đang đói sữa.

Echo from the mountains

To all those of good will
We send our pleas from the chill
Of the jungles far away,
Hoping that be heard they may.
Back to somewhere in eternity
We've already existed and lived,
Clean and pure as the water
That flowed by our hay shelters.
Those peaceful and happy days
Have gone so far away.
No more laughs and songs,
Only slavery and thongs.
Those who had once claimed
To be our neighbors and friends,
Disturbed that calm and purity
Of our jungle's serenity.
The world is advancing,
Us behind they're leaving
To misery and maladies,
Slaves again to poverty.
Our children've lost their smiles,
That adorned once our nomad lives.
Only bones and skin reveal
Days gone by without a meal.
Our pleas sound a moan
To you, O people of luck and joy.
Come and witness a world,
Not like yours but only toil!

2001 - Thương gởi về đồng bào thiểu số tại Việt Nam

~~~