Đoản văn lớp 61 Lớp 61 toàn dân cốt đột, Lúc nhúc ngồi 41 ranh con, Nào hay ghế gỗ chưa mòn, 8 thằng đội sổ cô hồn cuối năm. Năm lớp 7, 35 đồn đột, (có thêm Linh và Kim) Đến seconde, 11 thánh tăng. Mậu Thân dớt hết 1 thằng; (Hồ Xuân Lương +1968) 10 tên còn lại: thằn lằn đứt đuôi! (Điệp, Định, Độ, Lành, Linh, Phượng, Thành, Trí, Vân, Vinh) Đà Lạt kia núi đồi lành lạnh, Lại 2 tên đứt gánh về nhà. (Điệp, Vân) 8 thằng, 5 sẩy còn 3: Vítvồ 1 đấng, làm cha 2 thầy. (Linh, Thành, Vinh) Năm 07 trời mây vần vũ, (28/3/2007) Khánh Thành kia cánh vỗ về trời. Bạn bè ủ rũ khôn nguôi, Cầu mong bạn hưởng đời đời hiển vinh. (2007) |
Sáu Mốt (61) thân mời người lữ khách, Dừng chân nghỉ mệt ghé vào thăm, Nước dừa ngọt lịm nguôi cơn khát, Sao Biển đây rồi: ta nghỉ chân.
Cổng sắt uy nghiêm bừng rộng mở, Từ bi tượng Mẹ chắp hai tay, Nguyện cầu con cái luôn bền đỗ Tháng ngày tu luyện ở chốn đây.
Thấp thoáng áo đen bên tường trắng, Hàng dài nghiêm chỉnh nối đuôi nhau Nhà nguyện bước vào trong thinh lặng Thanh vắng dừa xanh gió lao xao.
Sân chơi tưởng chừng ong vỡ tổ Hùng hổ tranh nhau một trái banh, Vài chú ngồi bên cây phượng đỏ, Nhìn mây, mơ giấc điệp ban ngày!
Xa xa hỗn độn vang tiếng hét, Đám bụi mờ che khoảng trời xanh: Đá banh giữa đám gai nhọn hoắt: Yết hầu nhức nhối tận tâm can!
Bóng chuyền, bóng rổ cường thân mãi, (Cường Joseph và Cường Simon, 61>60) Hăng hái tranh đua chẳng ngại ngùng, Bóng bàn vui nhộn lời tranh cãi, Ai thắng, ai thua, cũng mặc lòng!
Nơi đây tụ tập từ các xứ, Phan Thiết, Bình Tuy tận phía nam, Phan Rang: mỹ lệ bờ Ninh Chữ, Thành quách xa xưa lãnh thổ Chàm.
Người từ phía bắc bờ Đại Lãnh, Xa nhà nhớ mẹ suốt đêm dài, Nhẫn nại chờ ngày niên học mãn, Hết hồi bỉ cực đến thái lai! (Thái François và Thái Thomas)
Lại có vài anh từ xa lắc, Kẻ từ Phú Quốc, kẻ Bến Tre, Kết thành thiểu số “xa cố quốc”, Ban Mê, Kon Tum cũng một bè!
Quyết lòng thành đạt đường trí thức, Tính toán, văn chương đủ mọi phần. Trung trinh dùi mài luôn gắng sức, Mai ngày xứng đáng hội phong vân.
Cầm kỳ thi họa: người trai Việt Quyết chí vun trồng mảnh vườn xanh, Làm cho rõ mặt người tuấn kiệt, Đủ cả xác thân lẫn tinh thần.
Nhập tâm lý tưởng lời Chúa gọi, Nung nấu trong tim mộng ước vàng: Triệu triệu linh hồn mong cứu độ, Phúc lành ân lộc nước Thiên Đàng.
Phú quý hồng trần không màng tưởng, Lợi lộc mau qua: chẳng luống công, (Lợi: 60 > 61) Vinh quang hão huyền: không chuyển hướng. Tu thân, tích đức ước định lòng.
Bãi biển xanh lơ: chiều gió lộng, (Lơ: Kon Tum) Giây phút hài hoà với nước non, Sãi tay ưỡn ngực bơi trên sóng, Tuổi trẻ đương xuân: đá cũng mòn.
Bồng lai tiên cảnh này đây phải? Viễn khách ngại ngùng lê bước chân, Mời nghe sóng nhạc lên cao mãi, Kinh sáng, kinh chiều: tiếng vang ngân.
Nhà cơm rộn ràng mời quý khách, Một phút nghỉ chân tạm mát lòng, Kìa ly nước dừa: ôi trong vắt, Uống vào ngọt lịm ngất ngây hồn!
Kịp đến giờ nghỉ trưa gay gắt, Nắng hè, ve gọi réo chung quanh, Thuỵ miên: nhẹ nhàng ta an giấc, (Thuỵ miên: giấc ngủ; hai chữ cùng nghĩa nhưng dùng chung) Mồ hôi thấm ướt mảnh chiếu manh.
Nhà bệnh im lìm nằm một góc, Trốn học hay là bệnh thật đây? Lương y từ mẫu cho huờn thuốc: (Huờn: hoàn, viên) Vội nuốt: đắng ơi, bỏ chạy dài!
Mỗi chiều thứ Bảy hàng dài, ngắn, Vang rộn khung trời tiếng cầu kinh, Đôi hàng dương liễu, trăng lai láng, Maris Stella: Mẹ đẹp xinh.
Rồi đến một ngày sầu lên mắt, Va-li dọn sẵn để ra đi, Về nơi xa đó, buồn chất ngất, Lêbước cúi chào Mẹ sầu bi. (Lê: sau này đổi tên là Dũng)
Nặng lòng quyến luyến rời Sao Biển, Bốn bể năm châu bạt phương nào: Đời lính phong trần nơi tiền tuyến, Hay đời đại học, vẫn lao đao?
Giữa đời trần tục đầy ú xuế, Tựa nhánh phong (H)lan chốn xa vời, (Hlan: Kontum) Không vương tục luỵ hồn nhân thế, Toả ngát hương thơm, ủi an nguời.
Vợ con đùm đề, đời sương gió, Ô sao mà vẫn cứ còn mơ, Tiếng chuông réo gọi ta đâu đó: Thức dậy! Truyền Tin đã đến giờ!
Quỳnh Vang Nguyễn Quang Vinh (SB 61) 26/8/2006
|