
Một năm dài nữa
trôi qua,
Em không có mẹ,
có cha bên này.
Ba năm tỵ nạn lất
lây,
Tấm thân mòn mỏi
từng ngày đợi trông.
Tuổi xuân như thể
mùa đông.
Tìm đâu hơi ấm đỡ
cơn lạnh lùng?
Ngoài kia tiếng
pháo nổ đùng,
Giật mình mới
biết năm cùng đã qua.

Khóc to nhớ mẹ,
nhớ cha,
Khóc to nhớ mẹ,
nhớ cha,
Nhớ quê hương cũ,
nhớ nhà khi xưa.
Ngoài kia trời đã
đổ mưa.
Mưa Xuân mà thấy
già nua trong hồn.
Lang thang khắp
trại cô đơn,
Tấm thân héo úa,
nỗi buồn ngất ngây.

Ai say, ai tỉnh,
mặc ai,
Mình em lẻ bóng,
tương lai mịt mù.
Tự do khoá chặt
trong tù,
Kẽm gai nhốt kín
tuổi thơ trong lồng.
Trời cao, bể rộng
mênh mông,
Chim kia có biết
ta trông từng giờ
Tình người mở cửa
đón chờ
Chim non lạc tổ
đến bờ yêu thương.
Ngoài kia Xuân
ngát đầy hương,
Lòng em là cả một
phương tủi sầu.
Mong anh, mong
chị hãy cầu
Cho cây non được
thấm màu xanh tươi.
Mong ai mở cửa
tình người,
Để Xuân luôn mãi
chói ngời trong em.
Thương nhớ các em
mồ côi trong các trại tỵ nạn
Xuân Ất Hợi 1995
~~~