Người đi một nửa hồn tôi mất (*)
Một nửa hồn kia đón kẻ về.
Buồn vui giọt lệ tràn lên mắt,
Chia sẻ cùng ai nỗi tái tê?
(Kể lể)
Nhớ ngày nào,
Tân linh mục Phú An
Chân ướt chân ráo ...
Ngỡ ngàng ...
Về làm dâu xứ lạ.
Cánh đồng nhiều lúa quá!
Biết khi nào gặt hái cho xong?
Để rồi ...
Thời gian thấm thoắt trôi,
Tay thư sinh làm nên chuyện lớn,
Trái tim non đội đá vá trời.
Cộng đoàn phát triển không ngơi.
Người ngoài xem thấy một lời ngợi khen.
(Đọc thơ)
Và nay:
Lúa vàng đã chín đến nơi
Yêu thương, hiệp nhất là lời cha khuyên
Nhà nhà hết thảy lo chuyên
Hai phần hồn xác, không quên phần nào.
Thế nhưng:
Cũng là lúc cha lên đường từ biệt
Để vâng theo ý Chúa cả nhiệm mầu
Bỏ lại sau những gánh lúa tươi màu
Mong tương lai có người luôn nối tiếp.
Đoàn con ý hiệp chúc cha:
Mắt luôn ngời sáng, chan hòa niềm vui
Chân đi nhẹ bước thảnh thơi
Về nơi đất mới ngập trời thương yêu.
Chúng con nguyện ước sớm chiều
Ân cần thực hiện những điều cha khuyên:
Trứớc là một dạ lo chuyên
Yêu người, mến Chúa: thề nguyền trung trinh!
Sau là chăm chút trọn tình
Chủ chiên mới đến, đinh ninh một đường:
Đỡ nâng, bảo bọc, yêu thương,
Tình con thảo hiếu, kính nhường khôn vơi.
(ngâm thơ chầm chậm)
Bảy năm hương lửa(**), cha ơi!
Bảy năm tình nghĩa, đất trời chứng cho.
Đoàn con cúi lạy!
* Thế Lữ
* *tình như phu phụ
Mừng Cha An giáp năm Linh Mục
(Lm: 21/11/1992)
Một năm linh mục qua nhanh:Phú quý bởi tổ tiên
Túc mãn do Chúa Thiên
Bình tâm: lòng nguyện ước
An cư: dạ khẩn nguyền