Xuân Hiệp Hành 2022
Xuân
lại về trên quê hương. Người người chúc nhau năm mới nhiều ân lộc
của Trời, của thiên nhiên, của lòng người. Tục lệ ăn Tết đã thấm nhuần vào xã
hội Việt từ ngàn xưa. Biết bao văn gia, nghệ sĩ, thi sĩ, họa sĩ, nhạc sĩ … đã để
hồn lai láng qua những tác phẩm nghê thuật nổi tiếng.
Cũng không thiếu
những học giả muốn đi vào tận trong cái nhụy Xuân sâu thẳm để tìm hiểu ý nghĩa
của thời gian mở đầu một năm mới để sống trọn, hưởng trọn những nét đẹp tinh túy
thông của mùa Xuân.
Xuân là gì? Thưa
Xuân là tất cả, hiện diện từ cõi vũ trụ hoang sơ và mông mênh không bến bờ cho
đến tận trong sâu thẳm thông của tiểu vũ trụ con người. Xuân là khởi đầu của nhịp
thở thiên nhiên và cũng là cao điểm, cùng đích của giòng hồi sinh vạn vật, ….
Để
định nghĩa Xuân có lẽ không bao giờ có đủ viết mực để diễn tả vì mỗi lần Xuân
đến là một khác biệt với Xuân xưa và sẽ không giống như Xuân sắp đến.
Đặc biệt, trong những ngày đầu Xuân Nhâm Dần 2022 này, xin được chia sẻ chút ít về lời kêu gọi của Giáo Hội mà chúng ta đọc thấy trên bảng ngay trong cung thánh:
HƯỚNG TỚI MỘT HỘI THÁNH HIỆP HÀNH:
Hiệp Thông - Tham Dự và Sứ Vụ
Xuân hiệp thông
Trước hết chúng
ta cần minh định ý nghĩa của hiệp thông. Hiệp thông không thông thiết phải giống
nhau nhưng là chấp nhận khác biệt, đa diện. Hiệp thông không đòi hỏi toàn bộ các
thành phần đều chung một bản sắc: ngôn ngữ, màu da, tôn giáo, học vấn, nghề
nghiệp, khả năng … Hiệp thông là cùng một lòng, một ý, không phân biệt ý thức hệ,
môi trường, quá khứ, ngay cả tương lai để cùng chung xây dựng hoặc đạt đến một
mục đích hay lý tưởng chung.
Các cầu thủ trong các đội bóng gồm đủ mọi người từ nhiều tỉnh khác nhau nhưng luôn hiệp thông để cùng nhau góp sức đạt chiến thắng.
Hiệp thông cũng
không bắt buộc phải thấy nhau hay cùng sống một thời với nhau vì bản tính hiệp
thông vượt không gian và thời gian. Chúng ta hiệp thông với những người thân
thương ruột thịt không về quê ăn tết được vì đại nạn covid (=cách biệt không gian) và trong những ngày
Tết chúng ta cũng nhớ đến ông bà tổ tiên (=cách biệt thời gian).
Xuân hiệp thông trong gia đình
Như đã nói trên, không hiện diện được nhưng vẫn nhớ đến nhau để cùng yêu thương và tha thứ cho nhau cũng như tiếp tục nâng đỡ nhau trong những tháng ngày trước mắt.
Xuân
hiệp thông trong xã hội
Vì Xuân là ngày
lễ tiết của cả một dân tộc, tình cảm lai láng của mùa Xuân cũng tràn ra khắp
nơi, từ những vùng núi xa xôi hẻo lánh xuống tận đồng bằng nhộn nhịp, xuyên qua
các lũy tre làng mát mẻ, đồng ruộng bao la, trải dài đến các thị thành đô hội.
Mọi người, bất luận sang hèn, giàu nghèo, ai cũng cố gắng góp phần vào việc
chung như trang hoàng, dọn dẹp sạch sẽ nhưng nơi thờ phụng công cộng: chùa
chiền, nhà thờ, thánh thất … Mọi người thấy lòng mình tự nhiên sảng khoái hơn,
vui tươi hơn, trên môi luôn nở nụ cười và thấy ai cũng đẹp, cũng xinh, cũng dễ
thương, đồng thời cảm thấy mình bao la hơn, quảng đại hơn …
Những ngày cuối
năm, nợ nần lo trả. Nợ đây không chỉ là nợ tiền, nợ bạc, mà còn là nợ ân tình.
Nếu có mất lòng ai trong năm cũ thì đầu năm, cố gắng đi thăm hỏi để chúc Tết,
gọi là đi xin cái lộc hòa khí cho suốt cả năm.
Trong cái ngặt nghèo của đại dịch covid, chúng ta hiệp thông với nhau một cách chân thành và nhiệt tâm:
nghiêm nhặt giữ gìn chochính mình và cho nhau: không đưa con covid lan ra cũng không mang nó về nhà!
Xuân hiệp thông trong thiên nhiên
Mùa Xuân hiệp
thông thiên nhiên lại vì Xuân là khởi đầu, tuôn ra cuồn cuộn nguồn sinh lực chung
cho mọi loài. Xuân là gì nếu không phải là vạn vật hài hòa, con người như hiệp
thông với vũ trụ, với cây cỏ, hoa lá, với tha nhân, cõi lòng thanh thản, vui
tươi, tràn trề sức sống … Xuân cũng là nguồn của mọi hiệp thông và cũng là chung
điểm của mọi hiệp thông, vì sau một năm, vạn vật như chết lặng trong mùa đông
băng giá, nay hồi sinh, trở nên ấm áp, cùng hấp thụ ánh nắng vàng tươi của sự
sống mới, một khí ban mai sảng khoái, trong lành …
Mùa
Xuân Hiệp thông theo Thần học Công giáo
Xin trích ra đây
định nghĩa về Hiệp thông trong Điển Ngữ Thần Học Thánh Kinh (dịch từ bản tiếng
Pháp, chữ UNITÉ):
“Vũ trụ trong cái đa dạng tuyệt vời chính là công trình của Thiên Chúa mà ý định
được khải lộ qua lệnh truyền ban cho người nam và người nữ trong những ngày đầu
tạo dựng: Hãy sinh sản ra nhiều, làm đầy mặt đất và thống trị nó (Khởi Nguyên 1,
28). Qua công trình sáng tạo của Thiên Chúa, ta thấy sự kết hợp giữa đa dạng và
hiệp thông. Để tạo vật đạt đến sự hiệp thông dưới quyền làm chủ của mình, con
người phải tăng số, và để được tăng số, người nam phải thực hiện sự hiệp thông
trong tình yêu với người nữ (Khởi Nguyên 2,23 ss). Nhưng để thành toàn chương
trình này, con người phải luôn luôn hiệp thông với Thiên Chúa, nhìn nhận sự lệ
thuộc của mình qua lòng trung thành tín cẩn.
Từ khước sự trung thành này chính là căn tội: con người đã phạm tội đó để được ngang hàng
với Thiên Chúa, điều này dẫn đến việc phủ nhận Ngài là Thiên Chúa độc thông. Như
thế, con người đã tự tách lìa khỏi Đấng là Tình Yêu và là cội nguồn của hiệp
thông. Từ việc chia tách này kéo theo những chia rẽ khác đã phá hủy sự hiệp thông
của hôn nhân bằng việc ly dị và đa thê (KN 4,19; Đệ Nhị Luật 24, 1), sự hiệp
thông giữa anh em (Cain ganh tị và giết Abel, KN 4, 6 …)”
Qua đó, ta thấy rằng sau khi Adong và Evà phạm tội, con người đánh mất tình trạng
hiệp thông với Thiên Chúa (trốn mặt), tha nhân (đổ lỗi cho nhau), vạn vật (đổ mồ
hôi mới có ăn) và chính mình (tự cảm thấy xấu hổ vì khỏa thân). Câu chuyện tháp
Babel cũng nói lên sự kiện con người đánh mất sự hiệp thông trong đại gia đình nhân
loại vì kiêu căng, tự đại (KN 11,9).
Sau này tiên tri Isaia vẽ ra viễn cảnh của thời Thiên Sai tức là thời của Đấng Cứu Thế hay là mùa
Xuân Cứu Độ: con người hiệp thông lại với vũ trụ, với tạo vật qua hình ảnh “sói
sống chung với chiên con; beo nằm chung với dê; bò con, sư tử và chiên sống
chung hòa bình; con trẻ sẽ chăn dắt các thú ấy. Bò con và gấu sẽ ăn chung một
máng; các con của chúng sẽ nằm nghỉ chung với nhau; sư tử cũng như bò đều ăn cỏ
khô, trẻ con còn măng sữa sẽ vui đùa kề hang rắn lục, và trẻ vừa thôi bú sẽ thọc
tay vào hang rắn lục. Các thú dữ ấy sẽ không làm hại ai, không giết chết người
nào khắp núi thánh của Ta” (Is 11,8)
Rồi Đức Kitô đến để mang lại hiệp thông: “Xin cho chúng nên một như Cha và Con là một” (Gioan
17,22). Cùng với biến cố Hiện Xuống (mùa Xuân của Giáo hội), như một sửa sai cho
sự kiện tháp Babel, ngôn ngữ không còn là chướng ngại vật chia rẽ con người vì
tất cả đều hiệp thông trong cùng một Thần Khí và một đức Tin (CVTĐ 2,5-13).
Kết luận:
Hiệp thông là đặc tính của Xuân dân tộc. Hiệp thông là sự thật đang diễn ra trong Giáo hội với chủ đề HƯỚNG TỚI MỘT HỘI THÁNH HIỆP HÀNH: Hiệp thông và hành động. Hiệp
thông là viễn ảnh của ngày cánh chung. Hiệp thông là mục đích của Chúa Kitô khi
Ngài đến trần gian. Hiệp thông là sứ mạng của Giáo hội cho đến ngày viên mãn. Sau
cùng hiệp thông cũng chính là đặc tính của mùa Xuân vĩnh cửu nơi thiên quốc ngàn
đời, nơi đó không cần đức Tin hay đức Cậy (hy vọng), nhưng chỉ còn đức mến là
nguyên nhân và kết quả của hiệp thông (xx. 1 Cor 13,8-13).
Xuân mang đến nhiều ân huệ của Trời, của thiên nhiên, của vạn vật, của người với người. Và
Xuân cũng mang đến tâm tình hiệp thông. Với Xuân hàng rào ngăn cách phải hạ xuống
để con người gần lại với nhau hơn. Vì thế, trong tâm tình nô nức đón tết
Nguyên Đán, mỗi một người trong chúng ta hãy cùng một lòng một ý, không phân
biệt tuổi tác, chức phận, khả năng cũng như nghề nghiệp. Hãy gạt ra một bên
những bất đồng chính kiến, những dị biệt tư tưởng, sở thích để cùng hiệp thông
yêu thương nhau, đoàn kết xây dựng cộng đồng mình đang sống. Có như thế, chúng
ta mới có thể hưởng được một mùa Xuân đầy đủ ý nghĩa vì dù dưới bất cứ nhãn quan
nào hay thời đại nào, Xuân cũng là hiệp thông và nơi đâu có hiệp thông, ở đó có
mùa Xuân, cho dù nhiều khi Xuân đến muộn. Amen.
Giáo Hội Hiệp Hành cùng đi tới,Gia Đình Đoàn Tụ
một niềm vui!
*/*