Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, vua Hêrôđê nghe nói về Chúa Giêsu, vì
danh tiếng Người đã lẫy lừng, kẻ thì nói: “Gioan Tẩy giả đã từ cõi chết sống
lại, nên ông đã làm những việc lạ lùng”; kẻ thì bảo: “Đó là Êlia”; kẻ khác lại
rằng: “Đó là một tiên tri như những tiên tri khác”. Nghe vậy, Hêrôđê nói: “Đó
chính là Gioan trẫm đã chặt đầu, nay sống lại”. Vì chính vua Hêrôđê đã sai bắt
Gioan và giam ông trong ngục, nguyên do tại Hêrôđia, vợ của Philipphê anh vua mà
vua đã cưới lấy. Vì Gioan đã bảo Hêrôđê: “Nhà vua không được phép chiếm lấy vợ
anh mình”. Phần Hêrôđia, nàng toan mưu và muốn giết ông, nhưng không thể làm gì
được, vì Hêrôđê kính nể Gioan, biết ông là người chính trực và thánh thiện, và
giữ ông lại. Nghe ông nói, vua rất phân vân, nhưng lại vui lòng nghe. Dịp thuận
tiện xảy đến vào ngày sinh nhật Hêrôđê, khi vua thết tiệc các quan đại thần
trong triều, các sĩ quan và những người vị vọng xứ Galilêa. Khi con gái nàng
Hêrôđia tiến vào nhảy múa, làm đẹp lòng Hêrôđê và các quan khách, thì vua liền
nói với thiếu nữ ấy rằng: “Con muối gì, cứ xin, trẫm sẽ cho”, và vua thề rằng:
“Con xin bất cứ điều gì, dù là nửa nước, trẫm cũng cho”. Cô ra hỏi mẹ: “Con nên
xin gì?” Mẹ cô đáp: “Xin đầu Gioan Tẩy Giả”. Cô liền vội vàng trở vào xin vua:
“Con muốn đức vua ban ngay cho con cái đầu Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa”. Vua buồn
lắm, nhưng vì lời thề và vì có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ
đó buồn. Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa. Viên
thị vệ liền đi vào ngục chặt đầu Gioan, và đặt trên đĩa trao cho thiếu nữ, và
thiếu nữ đem cho mẹ. Nghe tin ấy, các môn đệ Gioan đến lấy xác ông và mai táng
trong mồ. Đó là lời Chúa.
Suy niệm
1. Thực khách hèn nhát trước bất công
2. Hùa với sự xấu
3. Herode: - phát ngôn không suy nghĩ - xem trọng lời hứa hơn cả quôc gia, dân chúng, ...
~~~~~~~~~~~~
Hai bức tranh, tiệc ly và đầu Gioan Tẩy giả trên đĩa
- đàng sau bữa tiệc là phản bội
- ngược lại đàng sau bức tranh Gioan TG trên cái mâm là một tiên tri đã can đảm lên tiếng trước sự dữ
Có nhiều nhân vật trong bài Phúc Âm, nhưng hôm nay mòi anh chị em ta chú trọng đến những thực khách có mặt trong bữa tiệc.
Họ là những người làm lớn trong dân, thậm chí có kẻ lãnh đạo tinh thần dân chúng.
Họ đã làm gì khi ông vua tàn ác kia nhận lời cô gái nhảy múa xin đầu Gioan đặt trên dĩa. Đứng trước sự ác họ đã thinh lặng và thinh lặng.
1/ Không phản đối câu nói không suy nghĩ, bôc đồng của Herode: "Con xin bất cứ điều gì, dù là nửa nước, trẫm cũng cho". Cả một quốc gia với bao nhiêu con người sinh sống, mà cả gan hứa cho một cô gái.
2/ Không dám lên tiếng khi Herode nhận lời cho xử trảm Gioan chỉ vì sự xui giục đầy hận thù của mẹ cô gái.
3/ Không dám và không dám vì sợ nguy hiểm cho bản thân.
Gẫm chuyện xưa, nghĩ đến chuyện nay:
Chúng ta có bao giờ dám lên tiếng trước những bất công của xã hội, những cái xấu của kẻ khác. Chúng ta nay đã mang một thái độ đáng buồn: thủ cho bản thân mà bỏ qua lợi ích chung. Việc gì phải nói, chuyện của kẻ khác, chớ dại xía vào kẻo bị ăn dao, ăn búa!
Những ngày đại lễ năm mói đã qua, chúng ta trở về màu áo xanh bình thường, nhưng phải là một màu xanh hy vọng. Hy vọng covid mau hết, hy vọng xã hội tốt đẹp hơn để không còn những herode thòi đại nữa và như thế, các nhà truyền giáo không còn bị bách hại, chém giết như Gioan Tẩy giả.
Cúi xin Thánh Tâm Chúa Giêsu, bị đâm thâu, máu và nước chảy ra cho đến giọt cuối cùng, ban cho chúng ta một lòng can đảm để nói lên điều đáng nói, điều phải nói. Và cũng xin Thánh Tâm Chúa luôn gìn giữ chúng ta khỏi mọi điều ác hại. Amen.
~~~~~~~~~~~~
Vì đã trót thề (Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ)
Như mọi con người khác ở trên đời,
con người của Hêrôđê bị giằng co giữa cái xấu và cái tốt.
Vấn đề là ông ta sẽ ngả theo cái nào.
Hêrôđê biết Gioan là người công chính thánh thiện nên sợ ông.
Hêrôđê đã bảo vệ che chở cho Gioan và thich nghe ông nói,
dù những điều đó làm Hêrôđê hết sức bối rối (c. 20).
Nhưng Hêrôđê cũng là người đã sai bắt Gioan và xiềng ông trong ngục,
chỉ vì Gioan dám nói: “Nhà vua không được lấy vợ của anh mình.”
Rõ ràng cái ác trong Hêrôđê đã thắng cái thiện, cái xấu đã thắng cái tốt.
Hêrôđê thuộc loại người “nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận,
nhưng không đâm rễ, mà là những kẻ nông nổi nhất thời…” (Mc 4, 16-17).
Chính vì thế khi gặp thử thách thì ông vấp ngã ngay.
Hêrôđê còn quỵ ngã một lần nữa nặng hơn.
Ngày sinh nhật của ông cũng là ngày chết của một vị ngôn sứ.
Khi con gái bà Hêrôđia biểu diễn một điệu múa làm vui lòng mọi người,
Hêrôđê đã lỡ thề hứa một điều thiếu khôn ngoan,
trước mặt bá quan văn võ và các thân hào miền Galilê:
“Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được” (c. 23).
Không biết lúc đó Hêrôđê đã say chưa,
nhưng chắc chắn nhà vua đã quên một điều quan trọng.
Ông quên mình chỉ là một tiểu vương nắm vùng Galilê và Pêrê (Lc 3,1),
nên ông không có quyền cho đất hay chia đất.
Bà Hêrôđia đã không bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng này để trả thù Gioan.
Bà nói với cô con gái xin đầu Gioan Tẩy giả (c. 24).
Hẳn điều này là một bất ngờ lớn đối với Hêrôđê .
Lập tức ông bị đặt vào thế giằng co xâu xé.
Một mặt ông hết sức đau buồn vì quý mạng sống của Gioan.
Mặt khác ông lại không muốn thất hứa với cô bé,
một lời hứa đã trót nói ra công khai trước mặt quan khách dự tiệc.
Hêrôđê có dám chịu đánh mất chút danh dự của mình không
khi khiêm tốn xin rút lại lời thề hứa vội vàng, bồng bột?
Ông có dám nhận mình đã sai và chịu mất mặt không?
Tiếc quá ! Hêrôđê đã không có được can đảm này.
Như người thanh niên giàu có buồn rầu bỏ đi (Mc 10, 22),
Hêrôđê cũng sẽ buồn suốt đời vì cái chết do ông gây ra.
Như Hêrôđê, sau này Philatô cũng chịu áp lực khi ông xử án Đức Giêsu.
Ông cũng phạm đúng tội của Hêrôđê trước đám đông (Mc 15, 15),
coi ghế ngồi của mình quý hơn mạng sống của Đức Giêsu, người vô tội.
Lạy Thiên Chúa, đây lời tôi cầu nguyện:
Xin tận diệt, tận diệt trong tim tôi
mọi biển lận tầm thường.
Xin cho tôi sức mạnh thản nhiên
để gánh chịu mọi buồn vui.
Xin cho tôi sức mạnh hiên ngang
để đem tình yêu gánh vác việc đời.
Xin cho tôi sức mạnh ngoan cường
để chẳng bao giờ khinh rẻ người nghèo khó,
hay cúi đầu khuất phục trước ngạo mạn, quyền uy.
Xin cho tôi sức mạnh dẻo dai
để nâng tâm hồn vươn lên khỏi ti tiện hằng ngày.
Và cho tôi sức mạnh tràn trề
để âu yếm dâng mình theo ý Người muốn. Amen.
(R. Tagore - Ðỗ Khánh Hoan dịch)
*/*